Giá của một đời người đàn bà là bao nhiêu?

Đàn bà thông minh biết rằng làm đau người đàn bà khác là hạ thấp bản thân mình!

Đến cuối đời vẫn không hề biết từng chặng đường đi qua, từng người đến rồi đi, với họ mình đáng giá bao nhiêu. Ừ, thì vẫn là một câu hỏi không hề có câu trả lời, hay chỉ đơn giản thấy nó quá thô tục để đi tìm câu trả lời.

Đàn bà thông minh biết rằng làm đau người đàn bà khác là hạ thấp bản thân mình!
Suy cho cùng, đối với mọi người cũng chỉ là một câu hỏi mà thôi. Trước đây tôi thường hỏi người yêu của mình rằng “Anh à, với anh em đáng giá bao nhiêu”, anh thường hay vuốt nhẹ tóc tôi và bảo “Em là món quà vô giá với anh”. Khi ấy, tôi hạnh phúc lắm, thật sự rất hạnh phúc. Thế nhưng… Hình như cái gì đó có giá trị rõ ràng thì người ta mới trân trọng, còn những thứ vô giá, nghe thật xa vời, vậy nên ta sẽ dễ dàng buông lơi cánh tay hơn. Như anh, anh bỏ rơi tôi để tìm đến một thứ có giá trị hơn cho riêng mình. Thử hỏi, đời người đàn bà đáng giá bao nhiêu? Khi bạn còn là con gái cưng của ba mẹ, bạn luôn được cưng chiều, với ba mẹ bạn chính là viên kim cương quý giá nhất. Là con gái, dù có sống trong xa hoa nhung lụa giàu sang nhưng thật ra cũng đã quá thiệt thòi. Vì sao ư? Chịu đau, chịu bứt rứt khi những ngày tới tháng. Những lúc ấy chỉ ao ước được nằm nhà, chườm khăn nóng và ngủ một giấc thật ngon. Thế nhưng, những ngày ấy vẫn phải ngồi cày cuốc ở công ty, lại phải tỏ ra thật bình thường, phải dặn lòng không được cáu giận vô cớ. Còn cái bọn đàn ông ấy, lúc nào cũng “khô ráo” thỏa mái tung tăng, đi bơi á “vô tư đi”, đi biển á “chuyện nhỏ”… Thử hỏi, có mấy chàng thấu hiểu được những khó chịu và đau đớn của con gái hay chăng? Rồi, bạn làm đàn bà, cái giá mà bạn được trả để làm đàn bà là bao nhiêu. Nếu may mắn người đầu tiên ấy là người yêu thương bạn, dùng tình cảm chân thật nhất để trả cho những gì người ta lấy đi. Thế còn, nếu xui rủi hơn thì sao, cái giá bạn nhận được là những lời ngọt ngào có cánh, là sự giả dối che mắt người, là những ngày tháng bị bỏ rơi đầy nước mắt, những dòng mắt lệ nhòa về đêm. Hoặc như, ngày lên xe hoa, giá bao nhiêu để bạn trở thành vợ, thành mẹ. Người đàn ông chỉ cần bỏ ra một số tiền hữu hạn, nhưng đổi lại là những thương yêu những hy sinh vô hạn từ người đàn bà. Người đàn bà có chồng không được sống cạnh phụng dưỡng cho ba mẹ, lễ Tết hiếm khi có dịp về nhà, những ngày nghỉ hiếm khi được cho phép mình nghỉ ngơi, được lười biếng. Đàn bà có chồng sẽ may mắn biết bao nếu được chồng yêu thương hết mực và sẽ đau khổ ngậm ngùi biết bao nếu vớ phải một gã chồng vô tâm, vũ phu, trăng hoa hay thậm chí là hèn nhát. Đàn bà có con, vì khao khát thiên chức muôn đời của người phụ nữ sẽ đánh đổi bằng những đêm thức trắng chăm con, lúc con sốt, khi con mọc răng. Là những khi mọc thêm “ba đầu sáu tay” vừa trông con, vừa nấu nướng, vừa phải dọn dẹp xung quanh khi ông chồng phè phỡn trên sofa xem ti vi hoặc bù khú cùng bạn bè anh em chiến hữu. Là những vết rạn, những vết thương để lại sẹo trên thân thể của mình khi sinh con. Những lúc ấy, giá của người đàn bà là bao nhiêu, phải trả bao nhiêu đây để thấy tấm thân ấy sống ý nghĩa thật nhiều, tấm thân ấy liệu có nên nhận được nhiều hơn một ít quan tâm hay không? Đàn bà, khi về già, nếu may mắn còn có một lão già bầu bạn, có con cháu quây quanh cười cười nói nói hoặc bất hạnh hơn sẽ chỉ có một mình, quạnh hiu đến cô đơn. Đến cuối đời vẫn không hề biết từng chặng đường đi qua, từng người đến rồi đi, với họ mình đáng giá bao nhiêu. Ừ, thì vẫn là một câu hỏi không hề có câu trả lời, hay chỉ đơn giản thấy nó quá thô tục để đi tìm câu trả lời. Suy cho cùng, đối với mọi người cũng chỉ là một câu hỏi mà thôi. Câu hỏi ấy đã đeo bám tôi suốt một thời gian vừa qua, khi bỗng một ngày nhận ra sau tất cả những người đến rồi đi tôi chỉ nhận lại được những vết thương in hằn, ngày một sâu. Rồi đôi khi trách mình ngu ngốc, dù yêu hay thương cũng nên giữ lại vài phần lý trí, là thực dụng cũng được, miễn sau khi xa rời, khi có bất kì bão tố nào xảy ra bạn có thể đứng vững vượt qua. Và hơn hết, làm sao để thấy mình vẫn còn có giá trị, dù chỉ nhỏ nhoi thôi. Sinh ra đời lỡ mang kiếp đàn bà Dù cho sung túc sống xa hoa Má hồng năm tháng dần phai nhạt Hết một kiếp đời còn mình ta. Định giá bản thân ư? Hài quá cô gái nhỏ ạ. Một buổi tối đầy sao!

Cùng Danh Mục:

Liên Quan Khác

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *